Chap 5 - Những điều bất ngờ


- Chuyên mục: Truyện Voz
- Lượt xem:
CHAP 5: NHỮNG ĐIỀU BẤT NGỜ
Người Thy bỗng run lên khi em cúi sát mặt xuống mặt nó. Nó không né tránh mà mở mắt trừng trừng nhìn em. Nó đang sợ, em biết. Nó đang sợ thằng bạn thân nhất của nó đang sắp mần thịt nó như nó bảo ngày nào cũng nghe nói mà có bao giờ thực hiện đâu.
Em tính chỉ hù cho nó sợ nhưng thú thật lúc đó nhìn Thy cực kì dễ thương. Nếu không phải ở bệnh viện chắc em đã… (tội lỗi) Em cúi sát mặt chạm nhẹ môi mình với môi Thy. Con bạn nảy người lên như bị điện giật vậy. Lúc đó em bỗng lật người lại ngồi bên cạnh nó. Thy vẫn chưa hoàn hôn
“Ừm vị kiwi. Thơm phết. Mày bị ốm mà vẫn trang điểm hả con kia” – Con Thy vẫn đớ người ra
“Ê con kia tỉnh lại chưa?” – Em lấy tay vỗ vỗ vào má nó
“Mày…mày…”
“Chưa tỉnh hở. Hay để tao hiếp rồi mày mới tỉnh?”
“Á á á á…Á á á…”
Nó tự dưng hét ầm lên rồi chui vào chăn. Cũng may là nó nằm phòng riêng có đóng cửa chứ không chắc cả cái bệnh viện này điếc tai vì nó mất. Tay với cái chân nó ra sức đập vào người em. Hình như nó lại khóc. Em thấy mình đùa hơi quá nên giữ người nó lại nói nhỏ nhẹ
“Tao xin lỗi. Đừng khóc nữa” – Nó vẫn còn ấm ức
“Thôi mà Thy. Tao chỉ đùa tí thôi mà”
“Mày đùa kiểu đó à thằng chó” – Nó bật dậy cầm lấy cái gối đập bôm bốp vào mặt em
Nó đập em như vậy là thấy mừng rồi. Chắc chắn sẽ giảng hòa được. Thy là vậy đấy, đùa dai, mau giận nhưng cũng nhanh quên. Em giữ lấy cái gối rồi cười nham nhở với nó
“Chính mày bảo tao hiếp mày mà”
“Bạn bè với nhau tao nói đùa mà mày chơi thật à? Mày ghê quá”
“Thế giờ mày còn nghĩ tao là gay không?”
“Mày ghê quá”
Nằm cãi nhau một hồi cuối cùng Thy mệt kêu buồn ngủ. Em xuống giường rót cho nó miếng nước rồi lấy cái iPad tiếp tục chơi game. Một lúc sau thì mẹ Thy tới. Em ra hiệu cho bác nhẹ nhàng thôi. Bác gọi em ra ngoài nói chuyện. Câu chuyện của bác khiến em rất ngạc nhiên
“Minh này, con với con Thy chơi với nhau được mấy năm rồi?”
“Dạ. Hơn 3 năm rồi bác”
“Nhanh nhỉ mới đó mà đã 3 năm rồi. 2 đứa vẫn là bạn à?”
“Dạ vâng. Ý bác sao ạ?”
“Con thấy con Thy nhà bác thế nào?”
“Thế nào là sao hả bác. Cháu không hiểu?”
“Tức là về tính cách, ngoại hình”
“À. Thy hơi bướng nhưng rất dễ thương, đôi lúc cũng hay mè nheo lắm nhưng cũng biết cách quan tâm người khác. Về ngoại hình thì theo cháu Thy không có điểm nào phải chê cả. Mà bác hỏi thế là sao?”
“Con có ý gì với con Thy nhà bác không?”
“Ý gì là sao? Tức bác bảo cháu với Thy yêu nhau hả?” – Em trợn mắt ngạc nhiên
“Ừ. Hồi nãy bác ở ngoài thấy hai đứa giỡn nhau rồi. Hai đứa cũng lớn cả rồi. Nếu có tình cảm với nhau thì bác cũng mừng. Mấy năm vừa rồi nhờ có con mà con Thy nhà bác mới vui vẻ trở lại”
“Cháu xin lỗi ngắt lời bác hình như bác hiểu nhầm rồi”
Lúc này đến lượt mẹ Thy ngạc nhiên
“Cháu với Thy đơn thuần chỉ là bạn thôi bác. Chúng cháu giỡn nhau cũng chỉ dựa trên tình bạn. Thy đã có người yêu rồi. Đó là 1 anh bạn của cháu. Hai người rất yêu nhau. Nên không có chuyện như bác nghĩ đâu” – Em mỉm cười
“Thy có bạn trai. Sao bác không biết nhỉ?”
“Nói thật với bác cháu có biết sơ qua về chuyện của Thy thời học cấp 3. Chính cháu giới thiệu anh bạn này cho Thy. Anh ấy là một người tốt và cũng thực sự yêu Thy. Bác có thể yên tâm. Cháu nghĩ Thy yêu anh ấy cũng là một sự lựa chọn sáng suốt”
“Vậy cậu ấy làm nghề gì?”
“Dạ anh ấy vừa tốt nghiệp trường kinh tế xong nhưng không theo chuyên ngành mà học DJ. Hiện cũng có tiếng lắm”
“DJ à?” – Mặt bác gái hơi co lại. Có thể trong đầu các phụ huynh vẫn có ý nghĩ cho rằng DJ là một công việc tiếp xúc nhiều với cái xấu nên thường thường họ không khuyến khích con em mình đi theo nghề đó hoặc có người yêu làm nghề đó
“Bác yên tâm. Cháu đảm bảo anh ấy là người tốt”
“Nếu con đã nói vậy thì bác cũng đỡ lo. Nhưng mà có gì phải báo cho bác biết với nha. 2 bác chỉ có nó là đứa con gái. Nếu nó xảy ra chuyện gì không biết bác phải sống sao nữa”
“Dạ. Cháu xem Thy cũng như người thân trong gia đình cháu. Bác không phải lo đâu”
Mẹ của Thy bấy giờ mới có thể dãn mặt ra. Bà vẫn lo cho đứa con gái của bà lắm. Cũng đúng thôi, cha mẹ nào mà chả thương con, lo cho con. Con gái của bà ngày trước từng khổ vì tình, bà không muốn điều đó lặp lại nên phải thay con lựa chọn cho kĩ. Thy dù gì cũng đã lớn, chơi trên mức thân thiết với một đứa con trai như em thật khó tránh khỏi người ta dị nghị
“Mà này. Con cũng đừng có giỡn với Thy như vậy nữa nha. Người ta nhìn vào thì sao?”
“Dạ cháu biết rồi.” – Em gãi đầu cười trừ
“Thôi cháu có việc về trước. Chiều cháu ghé qua. Tạm biệt bác”
“Ừm. Về đi”
Em nghĩ mông lung về những điều mà mẹ của Thy nói. Ngay từ đầu em đã xác định em với Thy chỉ là bạn. Thy cũng vậy. Thế nên cái chuyện em và Thy tới với nhau chắc sẽ không bao giờ xảy ra.
Ra bãi đỗ xe. Em bắt gặp chiếc Liberty quen quen. Cả dáng người và mái tóc màu đỏ nữa. Là chị của Linh. Chiếc Liberty đang lấy vé và cũng đang rẽ vào bãi đỗ. Em tò mò muốn biết đằng sau cái lớp khẩu trang dày sụ kia là một khuôn mặt như thế nào.
Chống cái chân chống xuống. Chị của Linh xách theo một bịch gì đó bước vào bên trong. Hôm nay cô ấy mặc một chiếc váy màu hồng đỏ, đi giày búp bê, đội một chiếc mũ rộng vành, tóc xõa dài trông giống một tiểu thư. Đúng mẫu người em thích
Em nhẹ nhàng bám theo sau. Đến cửa phòng thì thấy mẹ Thy ra đón. Từ lúc ở bãi đậu xe, em chưa nhìn thấy mặt cô ấy. Giờ làm cách nào để vào được phòng nhỉ? Suy nghĩ một hồi, em chạy ra ngoài tiệm bánh gần đó mua mộtcái bánh kem – loại bánh mà Thy rất thích ăn mang vô. Thế là có cái cớ để vô xem mặt gái rồi
“Ủa!. Có chuyện gì mà quay lại thế con?”
“Dạ. Hồi nãy Thy bảo thèm bánh kem nên cháu chạy ra ngoài kia mua cho nó”
“Vậy hả. Để vào trong đi. Con bé này thật là”
“Ủa ai đây vậy cô?”
Lúc này em đã nhìn thấy được mặt chị của Linh. Phải nói thế nào nhỉ. Nếu Nguyễn Du ngày xưa tả Thúy Kiều như thế nào thì cô gái đứng trước mặt em cũng mang cái vẻ đẹp đó (đối với em nhé. Còn các thím sao em mặc kệ)
“Đây là My. Cháu bác. Con Thy không nói gì với con à?”
“Dạ không. Thy có nói với cháu là nó có người chị em xinh đẹp như thế này đâu?” – Em cười nhìn My
“Em chào anh. Em tên My. Em họ chị Thy. Chắc anh tên là Minh nhỉ?”
Nhan sắc của My đã làm em cảm thấy nôn nao nhưng điểm ấn tượng nhất chính là nụ cười của cô gái ấy. Khác với Linh với nụ cười tỏa nắng đặc trưng (các thím cứ tưởng tượng DJ Tit cười thế nào thì Linh cười y chang vậy: beaty:) còn My thì mang lại cho người đối diện cảm thấy ấm áp (Thực sự em không biết phải miêu tả thế nào nữa) Em bị đơ mất vài giây
“Ừ! Anh tên Minh. Sao em biết tên anh vậy”
“Chị Thy với bé Linh có kể với em là có một anh bạn thân bị gay. Em thấy anh mua bánh cho chị ấy thì đoán vậy thôi”
Khi nghe em ấy nhắc đến từ gay thì mặt mình như thế này sau chuyển sang như thế này và cuối cùng là như thế này
“Ấy chết. Em xin lỗi. Em lỡ lời. Mong anh thông cảm”
“Em..em đừng nghe nó nói bậy. Anh là trai thẳng, không phải bị gay đâu”
“Con Thy nó chọc đấy. Con đừng để ý nha Minh. Tính nó xưa nay đâu phải con không hiểu” – Mẹ Thy thấy em vào thế bí nên giải vây
“Bác thật là number one” – Em nghĩ thầm trong đầu
“Vậy thôi. Cháu xin phép về trước. Thy dậy bác cho nó ăn bánh dùm cháu với nha.”
“Anh về nha My”
My gật đầu chào em. Lại cười, cô bé cười tim em lại xao xuyến nhưng em chắc rằng đây không phải là cảm giác say nắng. Em đang say Linh mà, con người đâu thế một say nắng 2 người cùng một lúc được cơ chứ.
12 Sau»

Ring ring